Nhược Vy quay về đã là hơn 12 giờ, cơ thể cô ướt đẫm rũ rượi. Trịnh Khải ngồi ở sofa vừa thấy bóng dáng cô đã bình ổn lại. Bước lên lầu trước cô, Nhược Vy cũng không nói gì chỉ lấy quần áo rồi tắm rửa. Xong xuôi cô bước ra ngoài nhìn anh đang thản nhiên nằm ở sofa như mọi khi. Cô im lặng dư bước ra khỏi phòng thì tiếng anh vang lên.
-Đi đâu vậy? -Em qua phòng con ngủ.
-Sao?
Anh đứng dậy tiến về phía cô khiến Nhược Vy theo bản năng lùi về phía sau. Khi lưng cô chạm với bức tường lạnh lẽo cô mới dừng lại. Trịnh Khải chống tay lên tường đối mặt với cô nhếch mép.
-Em chế chiếc giường kia dơ bẩn sao?
Anh đưa tay vuốt nhẹ một bên má cô. Nhược Vy quay đầu né tránh sự vuốt ve của anh khiến anh bật cười lớn. Bất chợt anh dừng cười cùng khuôn mặt đểu cáng nhìn cô.
-Mùi vị của tôi thì vẫn vậy, em cũng đâu phải chưa từng thử qua?
-Anh...
-Ngủ ở phòng đi, đừng để con nghĩ ba mẹ bất hòa.
-Vốn dĩ cũng nên để con biết ba mẹ nó không giống như những ba mẹ khác.
-Hay, em dám lấy cả câu nói của tôi để trả đũa tôi sao? Vậy em qua đó đi, con có hỏi thì trả lời thành thật một chút!
Cuối cùng vẫn là cô không dám, cô quay người trở lại phòng nhưng lại không nằm trên giường. Cô nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo rồi thu người lại. Trịnh Khải dĩ nhiên nhìn thấy, anh đưa ra khuôn mặt chán ghét ném bộ mềm gối của mình qua cho cô. Còn mình thì dùng bộ chăn gối trên giường.
Sáng hôm sau, Trịnh Khải dậy nhìn qua cô rồi khẽ thở ra. Anh vệ sinh cá nhân xong xuôi liền đến tập đoàn. Bây giờ để cả hai đối mặt với nhau, anh thật chất cũng chẳng biết nên nói điều gì cho phải lý. Công việc chính là làm mãi chẳng hết, Trịnh Khải quăng mạnh cây viết xuống bàn. Dựa người ra sau ghế, anh nhắm mắt lại đầy mệt mỏi.
cốc cốc.
-Vào đi!
Anh hạ lệnh cho người bên ngoài bước vào. Bản thân cũng chỉnh đứng lại ngồi ngay ngắn trên ghế. Thư ký anh khuôn mặt vô cùng hốt hoảng lên tiếng.
-Chủ tịch, không xong rồi. Kế hoạch cho sản phẩm mới của chúng ta bị lộ ra ngoài rồi.
-Sao cơ?
-Bên phía Trương thị vừa gửi đến mail của chúng ta với nội dung bản kế hoạch và họ đã cho chạy sản xuất rồi.
-Mở cuộc họp cổ đông cho tôi!
Trịnh Khải thở hắt ra, rốt cuộc tên nào đã phản bội anh? Tiến vào phòng họp, mặt anh lạnh như băng nhìn dàn cổ đông.
-Rốt cuộc trong các người ai đã phản bội tôi?
-Chủ tịch, chúng tôi là cổ đông của tập đoàn. Việc bán kế hoạch ra ngoài chẳng phải rất bất lợi cho chúng tôi sao?
-Bản kế hoạch đã chạy đến đâu rồi?
-Là phòng kiểm soát kế hoạch.
-Cho người điều tra từ khâu đó trở lên cho tôi!
Anh mặt lạnh như tờ bước ra khỏi phòng họp. Liên lạc về phía Trương thị nhưng mãi chẳng thể kết nối. Đập mạnh bản kế hoạch xuống bàn, tay anh siết chặt cùng anh mắt đầy bực dọc.
-Trương Mạo, nước sông không phạm nước giếng!
Tối hôm ấy, anh về nhà trong tâm thế bực dọc. Nới lỏng hai cúc áo sơ mi trên cùng, anh khó chịu ngửa người ra sau nhắm mắt lại. Nhược Vy bên trong bếp đã thấy anh về nhưng cô không muốn hỏi thăm anh. Bất ngờ tiếng chuông cửa vang lên. Nhược Vy bước ra ngoài mở cửa, là Trương Mạo? Cô khó hiểu nhìn anh ta.
-Anh tới đây làm gì?
-Anh không tới tìm em, anh tới tìm Cổ Trịnh Khải.
-Trịnh Khải? Tại sao lại tìm anh ấy?
-Có những chuyện em không hiểu được đâu, nhưng chắc chắn những gì anh làm là vì em!
-Đi đâu vậy? -Em qua phòng con ngủ.
-Sao?
Anh đứng dậy tiến về phía cô khiến Nhược Vy theo bản năng lùi về phía sau. Khi lưng cô chạm với bức tường lạnh lẽo cô mới dừng lại. Trịnh Khải chống tay lên tường đối mặt với cô nhếch mép.
-Em chế chiếc giường kia dơ bẩn sao?
Anh đưa tay vuốt nhẹ một bên má cô. Nhược Vy quay đầu né tránh sự vuốt ve của anh khiến anh bật cười lớn. Bất chợt anh dừng cười cùng khuôn mặt đểu cáng nhìn cô.
-Mùi vị của tôi thì vẫn vậy, em cũng đâu phải chưa từng thử qua?
-Anh...
-Ngủ ở phòng đi, đừng để con nghĩ ba mẹ bất hòa.
-Vốn dĩ cũng nên để con biết ba mẹ nó không giống như những ba mẹ khác.
-Hay, em dám lấy cả câu nói của tôi để trả đũa tôi sao? Vậy em qua đó đi, con có hỏi thì trả lời thành thật một chút!
Cuối cùng vẫn là cô không dám, cô quay người trở lại phòng nhưng lại không nằm trên giường. Cô nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo rồi thu người lại. Trịnh Khải dĩ nhiên nhìn thấy, anh đưa ra khuôn mặt chán ghét ném bộ mềm gối của mình qua cho cô. Còn mình thì dùng bộ chăn gối trên giường.
Sáng hôm sau, Trịnh Khải dậy nhìn qua cô rồi khẽ thở ra. Anh vệ sinh cá nhân xong xuôi liền đến tập đoàn. Bây giờ để cả hai đối mặt với nhau, anh thật chất cũng chẳng biết nên nói điều gì cho phải lý. Công việc chính là làm mãi chẳng hết, Trịnh Khải quăng mạnh cây viết xuống bàn. Dựa người ra sau ghế, anh nhắm mắt lại đầy mệt mỏi.
cốc cốc.
-Vào đi!
Anh hạ lệnh cho người bên ngoài bước vào. Bản thân cũng chỉnh đứng lại ngồi ngay ngắn trên ghế. Thư ký anh khuôn mặt vô cùng hốt hoảng lên tiếng.
-Chủ tịch, không xong rồi. Kế hoạch cho sản phẩm mới của chúng ta bị lộ ra ngoài rồi.
-Sao cơ?
-Bên phía Trương thị vừa gửi đến mail của chúng ta với nội dung bản kế hoạch và họ đã cho chạy sản xuất rồi.
-Mở cuộc họp cổ đông cho tôi!
Trịnh Khải thở hắt ra, rốt cuộc tên nào đã phản bội anh? Tiến vào phòng họp, mặt anh lạnh như băng nhìn dàn cổ đông.
-Rốt cuộc trong các người ai đã phản bội tôi?
-Chủ tịch, chúng tôi là cổ đông của tập đoàn. Việc bán kế hoạch ra ngoài chẳng phải rất bất lợi cho chúng tôi sao?
-Bản kế hoạch đã chạy đến đâu rồi?
-Là phòng kiểm soát kế hoạch.
-Cho người điều tra từ khâu đó trở lên cho tôi!
Anh mặt lạnh như tờ bước ra khỏi phòng họp. Liên lạc về phía Trương thị nhưng mãi chẳng thể kết nối. Đập mạnh bản kế hoạch xuống bàn, tay anh siết chặt cùng anh mắt đầy bực dọc.
-Trương Mạo, nước sông không phạm nước giếng!
Tối hôm ấy, anh về nhà trong tâm thế bực dọc. Nới lỏng hai cúc áo sơ mi trên cùng, anh khó chịu ngửa người ra sau nhắm mắt lại. Nhược Vy bên trong bếp đã thấy anh về nhưng cô không muốn hỏi thăm anh. Bất ngờ tiếng chuông cửa vang lên. Nhược Vy bước ra ngoài mở cửa, là Trương Mạo? Cô khó hiểu nhìn anh ta.
-Anh tới đây làm gì?
-Anh không tới tìm em, anh tới tìm Cổ Trịnh Khải.
-Trịnh Khải? Tại sao lại tìm anh ấy?
-Có những chuyện em không hiểu được đâu, nhưng chắc chắn những gì anh làm là vì em!
Danh sách chương